Đã bao giờ, bạn cảm thấy rất tệ, và nói với ai đó chưa? Và rồi, người đó:
không lắng nghe
có nghe nhưng không hiểu
cho bạn 1 vài lời khuyên nhưng không giúp ích được gì.
Và rồi, bạn không bao giờ kể cho người đó nữa. Hoặc bạn không bao giờ kể cho ai nữa.
Nếu bạn đã từng, hoặc đang như vậy, để mình giúp bạn.
——-
Đừng nghĩ trong đầu.
Hãy tìm đến một 1 quán cà phê thật xinh đẹp. Gọi 1 ly trà, và 1 cái bánh ngon.
Bạn hãy viết ra. Tất cả mọi suy nghĩ. Đứt quãng cũng được. Tồi tệ cũng được. Bạn có thể là nạn nhân. Bạn có thể hờn trách cả thế giới.
Bạn không cần nghĩ ra giải pháp.
Bạn chỉ cần viết ra những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu. Bạn có thể khóc, nếu bạn muốn khóc. Nhưng hãy làm điều này cho bản thân, hãy viết ra, viết hết tất cả. Dù bạn không chấp nhận bản thân có những suy nghĩ như vậy, thì hãy cứ dũng cảm cho nó thành hình trên tập giấy trắng.
Học cách thành thật với chính mình. Đối diện với những suy nghĩ của bản thân.
Những suy nghĩ, nó là 1 phần của bạn, nhưng không phải là tất cả con người bạn.
Bạn không cần chấp nhận chính bản thân mình. Bạn chỉ cần cho bản thân cơ hội được nói ra. Được hoàn toàn thành thật. Được hoàn toàn lắng nghe.
Kể cả không ai lắng nghe bạn, thì bạn vẫn luôn có thể lắng nghe chính mình.
Bạn luôn có thể là người bạn tốt của chính mình.