Vì sao mình viết

Vì sao mình viết? Mình tự hỏi bản thân.

Mình từng là người viết rất nhiều. Ngay từ nhỏ, mình đã viết nhật ký, viết thư tay, viết thiệp. Vở nháp (hồi đấy đi học mỗi đứa phải có 1 quyển vở nháp) của mình đầy những dòng vu vơ. Mình bắt đầu viết blog hồi cấp 3, cũng quen được nhiều bạn bè khắp cả nước (mà giờ vẫn còn giữ liên lạc với vài người, xịn xò không 😇). Blog 360 sập, mình không viết public nữa. Mình có 1 trang wordpress để private, mình viết cho mình. 4 năm đại học viết rất chăm chỉ. Mình viết về những chuyến đi ngang dọc, về niềm vui khi nhận được tháng lương đầu tiên, về những lo lắng (mà chắc đứa nào mới ra trường cũng thế) của việc không tìm thấy đam mê. Rồi ra trường, đi làm, mình chỉ viết khi buồn. Có những đoạn, mình gần như không viết gì nữa.

Nhưng mình vẫn thường xuyên đọc lại những gì mình viết. Và mình luôn cảm thấy vui vì mình đã viết.

Mỗi lần viết, mình hiểu bản thân hơn. Vì có những suy nghĩ khi nó chạy lung tung trong đầu, mọi thứ như mớ bòng bong. Nhưng khi mình ngồi lại, viết ra, mở bài nè, thân bài nè rồi kết luận. Hoặc vấn đề, giải pháp. Hoặc những bài học rút ra. Mình tự nhiên thấy mọi thứ rõ ràng và sáng tỏ hơn. Cứ như mình vừa trò truyện với bản thân, tự phân tách đâu là cảm xúc, đâu là logic. Hoặc đơn giản là tự tâm sự, tự động viên, tự lắng nghe, tự an ủi, hoặc tự chửi rủa 🤣, mình đều thấy nhẹ nhõm hơn.

Có đôi khi, mình cảm thấy như đang sống lại những khoảnh khắc của cuộc đời, thêm 1 lần nữa. Đó là khi mình viết về 1 quyển sách mình đã đọc, 1 khoá học mình đã tham gia, 1 ngày đẹp (hoặc xấu) trời, hay những suy nghĩ, cảm xúc của bản thân trước 1 sự kiện nào đó. Có những chuyện xảy ra đã rất lâu, rất kinh khủng (vào thời điểm đó), nhưng khi nhìn lại, mình chỉ thấy thương thương. Có những chuyện mình còn không nhớ nó đã diễn ra, cho đến khi đọc lại, rồi à ồ, hoá ra mình đã từng như thế. Mình thấy mình lớn lên qua từng dòng chữ.

Viết đã từng có ý nghĩa với mình như vậy.

Năm 2021, mình bắt đầu viết không chỉ cho mình. Mình chia sẻ về công việc, cuộc sống và nhiều thứ linh tinh khác. Mình có ngại không? Có chứ. Vì mình “có là ai” đâu mà chia sẻ? Nhưng “không là ai” thì sao?

Mình nhận được những tin nhắn, nói rằng bài viết của mình đã giúp được họ, một cách nào đó. Mình thấy rất vui.

☘️  Điều gì làm mình vui, thì mình sẽ làm nó nhiều hơn.

Nếu viết lách đem lại cho mình nhiều niềm vui và ý nghĩa như vậy, thì mình sẽ dành nhiều thời gian để sống với nó hơn ☘️

Năm 2022, mình muốn viết 1 cách đều đặn và có chất lượng hơn. Mình muốn viết không chỉ là 1 sở thích cá nhân, mà là 1 sự đầu tư nghiêm túc. Mình muốn viết cho người khác đọc. Tức là những gì mình viết không chỉ có ý nghĩa với mình, mà còn có thể có ích với ai đó.

Giới thiệu với mọi người blog cá nhân của mình.

Ngoài ra còn có Facebook

Instagram

Mình dự định sẽ ra bài viết mới mỗi thứ 7 hàng tuần.

Mình sẽ viết về Lifestyle design (là chính), công việc (digital marketing, growth, freelancer), và một chủ đề mình rất rất muốn viết nhưng vẫn chưa viết được nhiều: relatioship – các mối quan hệ, có thể là sếp – nhân viên, bố mẹ – con cái, bạn bè, đặc biệt là tình yêu – người yêu – vợ chồng hi hi. Ngoài ra thì sẽ là những bài học khác nhau hoặc những câu chuyện trong cuộc sống của mình.

Hy vọng mọi người sẽ ủng hộ nhé!