Nếu không có người nói cho mình hôm nay thứ mấy, không có lịch, điện thoại hay Internet thì mình cũng không thể nào biết được chưa tới 30 ngày nữa là hết năm.
Nếu một năm có 24 tháng thì bây giờ mình mới 15 tuổi 😄
Về những con số
Cuộc sống được đo đạc bởi những con số: học được 16 năm, yêu được 4 năm, làm được 5 năm, sống được 70 năm. Nhưng mà, liệu đi học 16 năm thì thực sự học được bao nhiêu? Đi làm 5 năm là có 5 năm kinh nghiệm hay 1 năm kinh nghiệm lặp lại 5 lần? Có người sống chỉ mới 30 năm nhưng trải nghiệm bằng người 60, hay có người chết ở tuổi 27 nhưng đóng góp cho nhân loại lại cực kỳ to lớn. Em hay hỏi anh mình yêu nhau được bao lâu, nhưng cảm xúc anh dành cho em như thế nào, anh nhớ em ra sao thì lại không thể hiện chính xác ra được mà phải mượn 1 thứ rất dễ sai lệch là lời nói. Mọi sự đong đếm đều khập khiễng như vậy thì liệu ý nghĩa của những con số là gì? Từ lúc mình 25 tuổi là mình đã dừng đếm xem mình bao nhiêu tuổi 😄
Nhiều là bao nhiêu
Nếu như bố mẹ mình sống được 100 tuổi, và mỗi năm mình về quê 2 lần, thì mình cũng chỉ còn được gặp bố mẹ có 82 lần nữa thôi. Tự dưng thấy ít đúng không? Mình thích đi du lịch, giả sử mỗi năm mình đi 2–3 chuyến, và mình may mắn sống tới 70 tuổi, thì mình cũng chỉ đi cùng lắm là 100 chuyến, đặt chân đến 100 nơi, có nhiều đâu nhỉ? Mình hay ăn bún chả, nếu mỗi tuần mình ăn 1 lần tới hết đời thì mình còn được ăn bún chả 2,080 lần nữa 😄. Cũng không nhiều mà. Tương tự với các chuyện khác. Tóm lại là hãy làm điều mình thích, ở bên người mình thương, ăn món mình khoái thường xuyên hơn 1 chút.
Người ở đây mà hồn ở đâu
Buổi sáng, chúng mình cùng ăn sáng. Nhưng có thực sự là bạn đang ngồi trước mặt mình hay không? Hay đầu óc bạn đang lang thang 1 nơi nào đó, đang nghĩ về 1 vấn đề nào đó: deadline công ty, chuyến đi sắp tới, một ai đó trên mạng…Có thật là bạn đang ăn sáng cùng mình? Bạn có nhìn thấy những nỗi niềm, những nghĩ suy, những cảm xúc trong câu nói đứt quãng của mình hay không? Bạn có nhìn thấy mình hay không? Nên là, khi người ta kể, hãy nhìn vào mắt người ta nhiều hơn.
P/s: Ngày cuối cùng của MBA, dù mình vẫn sợ khi nói trước đám đông, nhưng cũng vẫn giữ đúng lời hứa với bản thân là xung phong thuyết trình. Lúc dọn đồ đi về tự dưng hơi xao xuyến. Lại một hành trình nữa kết thúc. Chắc một thời gian nữa mình sẽ không nhớ được từng chi tiết đâu, nhưng tựu chung mà nói, là một hành trình đẹp mà mình may mắn được trải qua 😄