Là dành thời gian một mình.
Có thể là 1 kỳ nghỉ dài. Có thể là 1 buổi chiều cuối tuần. Có thể là 1 tiếng sau giờ làm việc. Một mình.
Một mình. Tức là không mạng xã hội. Không người thân. Không bạn bè.
Có thế là ở đâu đó. Có thể là ở nhà. Có thể là lang thang.
Một mình. Tức là đối diện với chính mình. Để hoàn toàn thành thật với chính bản thân. Để nhắc mình nhớ rằng những gì đang ở xung quanh mình đây là sự thật. Những niềm hối tiếc về quá khứ hay sự bất an về tương lai chỉ là những ảo ảnh do mình tự vẽ ra.
Mình có cơ thể này. Có trí óc này. Có trái tim này. Còn tất cả những thứ khác, thật ra không phải của mình.
Một mình. Nhìn hình ảnh của mình phản chiếu qua cửa kính của những toà nhà trên đường. Nhìn xuống đôi bàn tay.
Để nhắc mình rằng, sự sống này không là mãi mãi.