Tuần thứ 3 này mình chỉ chạy được 3 ngày.
Buổi 1: chạy nhẹ nhàng 15p
Buổi 2: chạy nhanh 21p ✅
Buổi 3: chạy nhanh 33p ✅
Buổi 4: chạy nhẹ nhàng 30p
Buổi 5: chạy dài 8km ✅
Lý do là mình đi trek ngày chủ nhật của tuần trước đó, trek hơi…quá đà (39k bước) nên thứ 2 và thứ 3 của tuần mình phải nghỉ để dưỡng sức, chạy được thứ 4, thứ 5, thứ 6; thứ 7 lại…đi chơi (33k bước & té sập mặt & què chân) nên chủ nhật lại…phải nghỉ.
Điểm nhấn của tuần là buổi chạy dài 8km – cũng là lần đầu tiên mình chạy 8km. Cảm nhận ban đầu là nó không khó như mình nghĩ, có lẽ nhờ mình quản lý kỳ vọng và có sự chuẩn bị về thể chất & tinh thần. Trước đó mình đã nghỉ ngơi hẳn 2 ngày, trước lúc chạy mình cũng tự nhủ là khó, nên chiến thuật là chạy chậm và thở đều, không quan tâm đến pace. Vậy nhưng kết quả cũng không đến nỗi tệ:
Tuần này cũng chứng kiến sự tăng lên của pace 1 cách đáng kể dù mình không hề chủ động chạy nhanh lên. Cảm giác giống compound effect: lúc đầu thì progress sẽ khá là chậm, nhưng khi tích đủ 1 lượng (km) nhất định thì chất (pace) sẽ tăng lên.
Hôm nay mình muốn nói về sự giống nhau giữa Chạy và Viết, là những điều mình ngẫm ra sau 1 thời gian cùng làm 2 việc này.
Cả Chạy và Viết đều rất đơn giản, nhưng đơn giản không có nghĩa là dễ dàng. Chạy và Viết có lẽ là 2 việc cơ bản nhất trên đời. Một em bé 2,3 là tuổi là biết chạy, và ai đã từng biết viết thì sẽ không cần dùng ý chí để cầm cây bút và viết 1,2 dòng. Tuy nhiên, nghe thì đơn giản như vậy, nhưng để thực sự trở thành 1 Runner hay 1 Writer thì là 1 câu chuyện khác hẳn, nó là sự lặp đi lặp lại của hàng ngàn ngày luyện tập.
Bí mật của Chạy và Viết: sự kiên trì. Bạn không thể chạy Marathon nếu bạn không bỏ thời gian ra luyện tập mỗi ngày: 1km, 2km, 5km, 10km, 21km rồi mới tới 42km. Tương tự với việc viết. Viết 1 bài thì không có gì khó, nhưng 10 bài, 50 bài, 1 quyển sách hay như Murakami, 35 năm viết tiểu thuyết, thì tài năng có lẽ là không đủ.
Chạy và Viết đều là những việc rất cô đơn (nhưng mình thích sự cô đơn đó). Bạn có thể chạy cùng 1 nhóm, có thể rủ bạn cùng viết chung 1 bài. Tuy nhiên, phần lớn thời gian, hành động Chạy và Viết cũng chỉ là bạn với chính những suy nghĩ của bạn, không một ai khác. Sự tĩnh lặng khi Chạy hoặc Viết, khi mình nghe được nhịp đập của trái tim mình, hay thấy những suy nghĩ sâu thẳm nhất trong tâm hồn mình, một khi đã trải qua những điều đó, mình thấy mình sống sâu hơn.
Lanh, keep up the good work!